Cứ độ vài ba ngày một lần, lần thì nghỉ trưa, lần thì tan chiều, ông Bền vác trên vai khi thì bỏ tàu lá chuỗi, khi thì lá dừa còn tươi mang về tấp lên mái rạ gian nhà dưới, nơi ngủ nghỉ của người vợ đang mang thai tháng cuối sinh.
Trời đang hè, nắng nóng như chiếc lò nướng khổng lỗ hừng hực đổ lửa. Ngước mắt ra ngoài sân, khí trời cháy lan tan, nhoè nhoè như qua lớp kính dày. Vợ ông Bền sắp đến ngày sinh đứa con thứ ba, bà uể oải, khó chịu, nhăn nhỏ đứng ngồi không yên, tay luôn phe phẩy chiếc quạt tàu mo cau vào phần giữa bụng đang phình to của mình. Ngồi giữa cửa nhà dưới lên nhà trên, bà kéo quần tận háng hóng gió. Thi thoảng mới loáng thoảng có cảm giác man mát mỏng manh lướt trên da chân. Bà lại bước lên nhà trên, ngồi lên chiếc ghế ba nan bên cạnh cửa sổ. Ngước nhìn lên bàn thờ, bà chắp hai tay trước ngực, miệng lầm rầm: Con lạy Tổ tiên, bà cô, ông Mãnh, Thần hoàng, Thổ địa, Chư vị anh linh phù hộ độ trì cho con lần này đẻ thẳng con trai để nối dõi tông đường. Nam - Mô - A- Di - Đà - Phật...
Đôi mắt chớp chớp, trên mặt người thiếu phụ lấm tấm những hạt mồ hôi, ngồi tĩnh lặng, giờ nhà chỉ có mình bà. Chồng bà, là Phó chủ nhiệm hợp tác xã nông....