Ta không thể xem xét nền Văn minh Hoa Kỳ như xem xét văn minh các nước khác. Trong vòng ba thể kỳ, đất nước này đã được gần vai trò là một mô hình mẫu hoặc là vật đối chứng cho toàn cầu, nó đã sáng tạo ra một chế độ độc đáo bằng cách dựng nên một quan niệm khác về cuộc sống. Lịch sử quốc gia này còn ngắn, không loại trừ sự thay đổi, và sẽ là sai lầm nếu ta có định các cấu trúc để dựng nên một chân dung bất biển mà thực ra chỉ là tạm thời. Tuy nhiên vẫn có những ý tưởng - chủ đạo thường xuyên có mặt, điều hơi lạ nếu so sánh với sự không ổn định tương đối của những nền văn hoá khác lâu đời hơn.
Văn hoá Hoa Kỳ là một tổng thể khá đồng nhất qua thử thách của thời gian, dù có những dị biệt ở từng nhóm người, hoặc địa phương, dù có những lúc khủng hoảng hoặc mốt thời thượng. Những khuynh hướng lớn chưa đủ thời gian để quay ngoắt. Cố gắng giải thích tất cả bằng vài đường nét lớn là không thể, dù sao ta sẽ hiểu Hợp chúng quốc Hoa Kỳ hơn bằng cách nêu lên những ý tưởng - chủ đạo đã hiện rõ qua thời gian.
Vấn đề ở đây là muốn đề xuất một sự giải thích tổng quát bằng cách nêu một ý tưởng trung tâm về những tính cách văn hoá khác nhau được coi là đáng chú ý nhất, bền vững nhất. Mỗi nhà nghiên cứu mà chúng tôi tham khảo, đã từng đi tìm cái quá khứ phổ biến, mỗi người theo một cách, nhưng mỗi người lại tìm ra một chìa khoá khác nhau khiến chúng tôi phải thận trọng, dù những chìa khoá ấy có thể đổi lần cho nhau. Sự đa dạng ấy phụ thuộc vào tính cách và thời đại của người nghiên cứu, song trong hầu hết những công trình ấy đều có những yếu tố giống nhau, khác chăng chỉ là ở độ đậm nhạt, màu sắc và định hướng soi sáng.
Mỗi nhà Hoa Kỳ học đều luôn phải nhớ trong đầu những luận thuyết của các bậc tiền bối lớn. Chúng cung cấp những đường hướng chủ đạo, giúp ta hiểu những sự kiện văn hoá đặt trong bối cảnh tổng thể của chúng, xét xem chúng có phù hợp với truyền thống hay đi chệch dòng. Chúng bảo ta không được chấp nổi những sự việc riêng lẻ, những mô tả hời hợt, cắt khúc nền văn hoá. Không phải cứ mô tả thể thức bỏ phiếu hoặc kể ra các giáo phải là hiểu được Hoa Kỳ, mà phải xem tại sao sinh ra chế độ tuyển cử ấy, tại sao lại có các giáo phái ấy, và cố gắng tìm hiểu quá trình tiến triển của các sự việc văn hoá qua các thời kỳ bằng cách lấy các khuynh hướng lớn làm chuẩn để đối chiếu, vì chúng có lúc chệch đi ít nhiều vì những lý do nhất thời mà ta cần nghiên cứu.
Tóm lại cần phân tích các luận thuyết lớn để rút ra những thành tổ chủ yếu và để hiểu tình hình văn hoá của nước này ở một thời điểm tiến hoá nhất định. Xác định rõ các thành tố sẽ giúp bạn đọc tự hình thành ý kiến của riêng mình; điều đó sẽ rất lý thú nếu bạn biết cộng vào đó những thành tố mới do bạn tự khám phá, hoặc cân nhắc chúng với liều lượng khác nhau, tóm lại là sử dụng khả năng chủ động của mình. Với người nghiên cứu văn hoá, kiến thức thu nhận được và kỹ năng vận dụng đều là cần thiết, điều đó lại càng đúng vì nền văn hoá Hoa Kỳ, cũng như tất cả các nền văn hoá khác, trong một chừng mực nhất định là phản ánh chính người quan sát nó.