Trích truyện Về Chỗ :
Trong cuộc đời dằng dặc của tôi, đoạn giữa có một nhịp văn chương có thể nói là đáng kể ra thành chuyện. Đó là chuyện chỗ ở. Chuyện thế này:
Tôi có căn nhà một gian hai chái, rộng chừng dăm chục mét vuông tọa lạc ngay đầu con phố núi, tường xây gạch bi, mái lợp cọ. Vợ chồng tôi chỉ sinh được mỗi mụn con gái. Cháu đã nhớn, đã biết theo bố mẹ đi làm kiếm tiền. Ở phố, gia đình tôi chỉ nhõn một nghề là đi làm thuê. Ví như có ai thuê đào một cái giếng, hoặc san một cái nền nhà, rào mảnh vườn, sửa cái chuồng lợn, dọn cái hổ xí hai ngăn... Đại loại thế.
Nhà tôi nội thất giản dị:
Hai cái giường, một cải to, một cái bé kẻ vào một gian. Vài cái cuốc, vài cái xẻng, mấy cái chổi, vài con dao, mấy đôi quang gánh để vào một chái. Một chái bỏ không. Chái bỏ không ấy, tôi cho anh bạn mượn làm dịch vụ sửa chữa và kinh doanh đồ điện tử.
...