Cuốn sách gồm 26 bài viết, sắp xếp thành 4 phần.
Phần thứ nhất, gồm 2 bài, trình bày về văn hóa, văn học dân gian các dân tộc thiểu số trong mối quan hệ với văn hóa, văn học dân gian người Việt.
Phần thứ hai, gồm 17 bài, viết về văn học dân gian các dân tộc thiểu số theo các thể loại: sử thi, truyện thơ, truyện cười, truyện ngụ ngôn và luật tục.
Phần thứ ba gồm 5 bài, giới thiệu một số tác giả viết về văn học dân gian các dân tộc thiểu số. Ở đây, người đọc thấy được cả các công trình của các tác giả người Pháp (trước năm 1945). Phần này còn viết về bốn tác giả Việt Nam. Nếu PGS. TS. Võ Quang Nhơn (1929 - 1995) gần như dành trọn sự quan tâm cho văn học dân gian các dân tộc thiểu số thì GS. TSKH. Phan Đăng Nhật (sinh năm 1931) không chỉ nghiên cứu folklore ngôn từ các dân tộc thiểu số, mà còn có những đóng góp không nhỏ đối với văn hóa, văn học dân gian người Việt. Nhà thơ Minh Hiệu (1924 - 1999) bên cạnh việc sáng tác thơ ca, còn nghiên cứu nghệ thuật ca dao người Việt, sưu tầm, chỉnh lí biên soạn tục ngữ, dân ca và truyện thơ Mường. Cả ba tác giả đều được nhận Giải thưởng Nhà nước bởi các công trình, tác phẩm viết về văn học dân gian các dân tộc thiểu số. Tác giả thứ tư là một trí thức của dân tộc Mường - nhà giáo Cao Sơn Hải (sinh năm 1937). Ông chỉ tập trung vào công việc sưu tầm, nghiên cứu văn học, văn hóa dân gian Mường sau khi nghỉ hưu, nhưng đã đạt được kết quả mà không phải nhà nghiên cứu nào cũng có được.
Phần thứ tư gồm 2 bài, giới thiệu hai bộ sách lớn là Tổng tập văn học dân gian các dân tộc thiểu số Việt Nam và Kho tàng sử thi Tây Nguyên.
Trừ bài cuối cùng (bài 26, do Vũ Quang Dũng biên soạn theo lời mời của tôi), cuối mỗi bài đều có xuất xứ để bạn đọc tiện so sánh, đối chiếu giữa các lần công bố trước đây và lần này.