“Phong cảnh văn hóa”: một thể loại mới, vừa phức tạp vừa phong phú, của di sản thế giới.
Đặt ra những tiêu chuẩn đáng tin cậy để bảo vệ các phong cảnh quanh chúng ta không phải là một việc dễ bởi lẽ mỗi nền văn hóa đểu có khuynh hướng xem xét chúng bằng cách nhìn riêng. Tuy nhiên, nhờ có UNESCO, một khái niệm nhất quán về “thế nào là một phong cảnh văn hóa" cuối cùng ra đời. Những tiêu chuẩn chung về việc đánh giá, chặt chẽ mà không cứng nhắc, từ nay cho phép phân biệt ba loại phong cảnh.
a. Phong cảnh được xác định có chủ tâm, do con người nghĩ ra và tạo dựng (các khu vườn, như Aranjuez ở Tây Ban Nhan, Versailles ở Pháp, hay Center Park ở New York vốn là tác phẩm của các kiến trúc sư Olmsted và Vaux);
b. Phong cảnh chủ yếu do quá trình tiến hóa thiên nhiên tạo nên (như Somerset Levels khắc sâu những hào rãnh hay York- shire Dales chẳng chịt những tường nhỏ bằng đá ở vương quốc Anh, những vùng đất trồng trọt được ven sông Côte de Beaupré, trong thung lũng sông Saint-Laurent ở Canada, hay những thửa ruộng lúa bậc thang trông như tấm giấy da cừu được cạo đi để viết lại, ở mạc bắc Philippines;
Lần đầu tiên UNESCO công nhận di sản văn hóa tiếng nói của phi vật thể
...
Trích phần đầu của sách